Tôi và cậu bạn thân gần đây có một thói quen là cứ đến 5h chiều sẽ đi bộ từ nhà tôi lên hồ gươm để tập thể dục và nói chuyện về đủ mọi vấn đề trong cuộc sống. Chiều nay chúng tôi nói về một chủ đề khá thú vị: gái ngoan và gái hư. Cậu bạn tôi nói rằng không thích yêu con gái ngoan vì con gái ngoan thường rụt rè và nhút nhát, không chủ động. Đi với con gái ngoan làm cho cậu bạn tôi không dám "hành động" gì và phải cố tỏ ra mình cũng là "trai ngoan". Chính vì vậy cậu bạn tôi thích yêu con gái hư hơn vì họ mạnh mẽ, chủ động và sẵn sàng "chơi tới bến" với người mình yêu. Khi nghe những lời của cậu bạn, tôi không tán thành và cũng không phản đối bởi vì trong đầu tôi lại chợt nhớ đến một câu chuyện khác, đó là câu chuyện mà hồi nhỏ tất cả chúng ta đều đã được đọc và nghe: Những nàng công chúa hiền lành tốt bụng và những bà hoàng hậu độc ác, xấu xa.
Trong đầu các bạn sẽ nghĩ ngay đến điều gì khi nhắc đến nàng công chúa và hoàng hậu? Để tôi đoán, hoàng hậu thì xấu và công chúa thì tốt? Hoàng hậu luôn luôn ghen tị với sắc đẹp và tìm cách hãm hại những nàng công chúa mong manh, yếu đuối? Hoàng hậu với lòng tham không đáy muốn chiếm cả vương quốc nên tìm mọi cách tống khứ đứa con gái riêng của quốc vương để chiếm ngai vàng? Tôi nghĩ tất cả các bạn đều sẽ nghĩ như vậy và tôi cũng từng nghĩ như vậy cho đến một ngày tôi tự hỏi: trong xã hội hiện nay, chúng ta nhìn thấy ai nhiều hơn, công chúa hay hoàng hậu? Tôi tin chắc đó là hoàng hậu!
Tại sao tôi lại chắc chắn như vậy? Trước tiên chúng ta cùng điểm qua một số nàng công chúa của Disney. Lọ lem được bà tiên hóa phép để có đủ quần áo, giày dép, xe ngựa, v.v... đến dạ hội. Bạch tuyết sống lại nhờ "nụ hôn tình yêu" của hoàng tử, tương tự là một nụ hôn khác trong công chúa ngủ trong rừng và gần đây là công chúa tóc dài Rapuzel được một anh ăn trộm giải thoát khỏi tòa tháp của bà phù thủy. Các bạn có nhận ra điểm chung nào của các cô công chúa này không? Ông bụt, bà tiên, hoàng tử? chắc chắn rồi vì nếu không có họ thì không phải chuyện cổ tích! Cái mà tôi nói đến ở đây đó là sự thụ động và ỷ lại của các cô công chúa của chúng ta. Khi đối diện với khó khăn, việc đầu tiên của họ là ngồi khóc và.....không làm gì cả! Nếu không có bà tiên thì chắc Lọ Lem sẽ ngồi khóc một lúc thật lâu và.... đi ngủ, nếu không có anh ăn trộm thì cô Rapuzel cũng sẽ ở đến già trong tòa tháp để bà phù thủy sờ tóc mất! Điều mà tôi không thích nhất đó là họ quá yếu đuối, nếu không có ai đó " hiện ra" thì họ sẵn sàng chấp nhận một cuộc sống khổ sở, tẻ nhạt đó cả đời.
Những bà hoàng hậu thì sao? Chúng ta tạm thời không xét đến những việc mà họ đã gây ra ( chúng ta đều chắc chắn những điều họ làm là sai), cái mà tôi nhìn thấy ở họ đó là những người đàn bà mạnh mẽ, quyết đoán, sẵn sàng xả thân làm những điều họ muốn và làm mọi cách bảo vệ những gì họ có. Bà hoàng hậu trong truyện bạch tuyết là một ví dụ. Gia đình bị sát hại từ khi bà còn rất bé, trải qua bao vất vả cho đến khi được cha của bạch tuyết cứu về, bà đã quá hiểu thế nào là mặt trái của xã hội. Chính vì vậy, khi được vào cung vua, bà đã phải tìm mọi cách bám trụ lại hoàng cung vì biết rằng khi nhan sắc không còn thì bà ta sẽ rất có thể lại bị ra khỏi cung và trở về cuộc sống trước kia. Các bạn có cảm thấy quen thuộc với suy nghĩ như vậy không? Tôi tin là có bởi vì khi người ta đã chịu một cuộc sống quá khổ cực thì việc người ta sẵn sàng làm mọi việc để vươn lên cũng là điều dễ hiểu. Chưa bàn đến cách để làm đúng hay sai, chỉ riêng cái dũng khí dám vươn lên như vậy cũng là rất đáng quý rồi! Con với câu chuyện của lọ lem, chúng ta hãy thử đặt mình vào vị trí của bà mẹ của hai cô con gái kia, nếu các bạn có hai đứa con gái và các bạn biết gặp hoàng tử là cơ hội để gia đình bạn đổi đời thì các bạn có sẵn sàng loại một đối thủ rất " đáng gờm" là cô bé lọ lem không? Tôi nghĩ bạn đã có câu trả lời!
Lai nói đến sắc đẹp, tôi chắc chắn một điều là phụ nữ luôn muốn mình là người đẹp nhất! Đặc biệt phụ nữ không bao giờ cảm thấy thoái mái nếu có một người con gái trẻ đẹp hơn mình và con gái mình sống ở trong nhà mình! (những bà vợ có giúp việc trong nhà hiểu hơn ai hết cảm giác này). Tôi nói vậy chắc bạn cũng hiểu cảm giác của bà hoàng hậu trong truyện bạch tuyết và bà dì ghẻ trong truyện cô bé lọ lem. Câu đối thoại kinh điển " gương ơi ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp được dường như ta" chính là câu mà tất cả mọi người phụ nữ trên thế gian này đều muốn được tự hỏi và trả lời! Tôi tin là chiếc gương trong câu chuyện chính là một hình ảnh ẩn dụ cho khát vọng sắc đẹp vô hạn của người phụ nữ. Chúng ta hàng ngày đều đang đọc nhan nhản những tai nạn về phẫu thuật thẩm mỹ, thậm chí mất cả tính mạng vì nó nhưng tỷ lệ đi phẫu thuật đâu có giảm! Hành động hãm hại bạch tuyết là sai nhưng việc bảo vệ sắc đẹp của mình luôn ở vị trí số một thì không có gì sai cả. Còn với mụ phù thủy trong câu chuyện công chúa tóc dài Rapuzel thì tôi tin chắc rằng nếu Rapuzel xuất hiện ở đời thực thì cô vấn sẽ bị giam lỏng thôi nhưng thay vì là trong tòa tháp thì sẽ là trong phòng thí nghiệm và tóc thì bị cạo trọc vì thí nghiệm!
( Còn tiếp)
( Còn tiếp)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét