Tũn yêu vẽ tranh lắm. Ở trong phòng của Tũn khắp tường không chỗ nào là không có tranh Tũn vẽ. Mẹ thương Tũn nên gửi Tũn đi lớp học vẽ cung thiếu nhi để "nâng cao trình độ".
Cuối tháng trường Tũn tổ chức cuộc thi vẽ tranh " ngôi nhà của tôi", Tũn háo hức lắm, ngày nào sau khi học xong cũng cắm cúi trong phòng để hoàn thiện bức tranh. Mẹ lo sức khỏe của Tũn một nhưng lo tinh thần của Tũn mười. Mẹ biết cuộc thi này có nhiều bé tham gia nhưng giải thưởng chỉ có một, cạnh tranh sẽ rất lớn, nếu Tũn không đạt giải mẹ sợ Tũn thất vọng bỏ vẽ.
Đến hôm trao giải thưởng, mẹ đứng bên ngoài tim đập chân run chờ Tũn ở ngoài cổng trường. Khi thấy Tũn bước ra cười tươi roi rói, mẹ vui lắm vì nghĩ Tũn được giải rồi. Mẹ hỏi:
- Con trai mẹ đạt giải rồi nên mới cười tươi thế này đúng không
Tũn thật thà bảo:
- Con không đạt giải mẹ ạ, mà là bạn Bốp. Lúc nghe cô giáo xướng tên bạn, con buồn lắm nhưng khi xem tranh của bạn thấy bạn vẽ đẹp hơn con, xứng đáng đoạt giải. Thấy bạn thân vẽ đẹp, đoạt giải vui lắm mẹ ạ.
Mẹ nhìn nụ cười tươi rói của Tũn, mà trên khóe mắt rơm rớm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét