Hôm vừa rồi, có hai thông tin vô tình tôi đọc được cùng lúc khi lên mạng:
- J.K. Rowling, tác giả của seri nổi tiếng Harry Porter đã lấy một bút danh nam: Robert Galbraith để viết cuốn tiểu thuyết trinh thám mới nhất của mình: The Cuckoo’s Calling. Khi được phỏng vấn về lý do thay đổi bút danh, bà trả lời rằng: " Tôi không muốn ngủ quên trong quá khứ"
- Một người bạn trong danh sách facebook, trước làm đa cấp cho công ty Oriflame, viết lên tường: " Chẳng lẽ mình cũng phải đi nộp hồ sơ như những sinh viên bình thường khác, buồn thế!"
Có một cụm từ hiện lên trong đầu tôi khi đọc xong hai thông tin vừa rồi, đó là " Ăn mày dĩ vãng", tên một tác phẩm nổi tiếng của Chu Lai. Chúng ta rốt cuộc là đã "ăn mày" quá khứ như thế nào?
Tôi hiểu lý do tại sao đa số chúng ta luôn sống trong cái vỏ bọc của quá khứ. Đó có thể là vì chúng ta đã đạt được những thành công sáng chói, là vì chúng ta đã trải qua những khoảnh khắc không thể nào quên, là vì chúng ta luôn muốn đắm mình trong những hồi ức đáng nhớ hoặc cũng có thể vì chúng ta không biết tương lai sẽ ra sao.
Tôi cũng đã từng trải qua những cảm xúc như vậy. Nhờ một chút lợi thế trong giọng nói, tôi cũng đã thử sức trong lĩnh vực MC và đạt được một chút thành công nhất định. Và khi niềm đam mê với công viêc MC cạn đi, tôi đối mặt với sự hẫng hụt khủng khiếp: " Mình sẽ làm gì tiếp theo bây giờ?"
Và tôi nhận ra rằng, mình có thể làm được nhiều hơn thế, với điều kiện: Tôi phải quên quá khứ đi.
Khi quên công việc cũ của mình, tôi đã hoàn toàn thoải mái dấn thân vào thử thách mới
Khi dấn thân vào thử thách mới, tôi khám phá được niềm đam mê đích thực của mình
Khi khám phá được niềm đam mê, tôi đang ngày qua ngày được thưởng thức những khoảnh khắc mình đang được sống trên đời. Điều quan trọng không phải là sống lâu hay không, mà là sống trọn vẹn.
Hãy giữ quá khứ trong một góc của tâm hồn, giống như một căn phòng trong ngôi nhà tâm hồn của chúng ta, khi mà bạn cảm thấy nhớ, hãy hít một hơi thật sâu và bước vào đó lắng nghe những xúc cảm của dĩ vãng cuồn cuộn chảy trong tâm hồn. Chỉ xin nhớ rằng hãy khóa cửa thật chặt khi bước ra. Hãy để quá khứ ngủ yên.
Ngày hôm qua đã là quá khứ, ngày mai là một điều bất ngờ nhưng ngày hôm nay là một món quà. Vậy thì hãy bước ra và đón nhận món quà đấy đi các bạn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét