Thứ Ba, 23 tháng 7, 2013

TẠI SAO LẠI PHẢI THỬ THÁCH KIM CƯƠNG?

Khi đọc cuốn tản văn: " Thời gian để yêu" của Hamlet Trương, " Phép Thử" là câu chuyện làm tôi nhớ mãi. Dựa theo một sự việc có thật, truyện kể về Ngọc Lan vì muốn thử thách Hoàng, người yêu của mình nên đã tạo điều kiện cho tiếp xúc với Triều Lâm, cậu bạn thân và kết cục là khám phá ra người yêu mình là.....gay!

Tôi có một ấn tượng mạnh về câu chuyện này, nhưng đó là một ấn tượng buồn. Tại sao lại phải thử thách người yêu mình như vậy? Tôi biết ngoài kia cũng có rất nhiều người muốn thử thách người mình yêu như vậy. Thật ngốc ngếch.


Tôi nghĩ rằng nếu bạn muốn dùng phép thử này thì có hai khả năng: Một là người yêu  quá chung thủy và bạn muốn thử xem ngươì đó sẽ phản ứng ra sao khi sóng gió đến. Hai là người đó rất lăng nhăng và bạn cần một cái cớ để chia tay. Nhưng dù  vì lý do gì chăng nữa, người thiệt thòi nhất  là bạn.

Nếu bạn không tin người yêu mình thì còn thử thách làm gì nữa, hãy coi đó là một người xấu xa, muốn đối xử thế nào tùy ý. Vì dù anh/cô ta có dính "bẫy" hay không, bạn vẫn muốn chia tay cơ mà. Làm như vậy chỉ càng khiến bạn đau khổ. Và chuyện gì sẽ xảy ra nếu người bạn thân của bạn biến "thử" thành "thật"? Bạn sẽ mất tình bạn đó mãi mãi và người thiệt thòi nhất là bạn.

Còn nếu bạn muốn thử thách sự chung thủy của người yêu? Thật ngốc ngếch! Trước khi làm phép thử, bạn tin rằng người kia chung thủy, vậy bạn còn thử thách làm gì nữa. Sau khi phép thử kết thúc và anh/cô ta vượt qua thì sau này bạn sẽ còn những danh từ gì đẹp đẽ hơn để tặng họ ngoài những danh từ mà họ hiện đã có, và liệu họ có hơn bây giờ ở điểm nào không? Hoặc bạn không tin rằng người yêu xứng đáng với những gì bạn khen, hoặc bạn không hiểu người yêu muốn gì.

Nếu người yêu là một người tốt như bạn nghĩ thì đem sự thật ra thử thách là một điều khờ dại vì sau khi đã thử, sự thật vẫn là sự thật kia mà. Dù việc này làm cho bạn thỏa mãn, bạn cũng sẽ không đạt được bất kỳ kết quả tích cực gì, còn nếu kết quả ngược lại, bạn sẽ phải chịu nỗi đau khủng khiếp nhưng điều đáng sợ nhất đó là chính tay bạn đã góp phần tạo ra nó.

Hãy tưởng tượng tình yêu giống như một viên kim cương. Nếu trời kia hay số phận may mắn khiến cho bạn được làm chủ một viên kim cương rất quý, rất đẹp, ngay những người sành sỏi trông thấy cũng phải thích và nhất trí công nhận đó là viên đá đẹp nhất, sáng nhất, trong trẻo nhất và chính bạn cũng phải công nhận như vậy, không có điều gì nói ngược lại, thử hỏi bạn có nên đặt viên kim cương đó lên trên một cái đe rồi lấy búa nện xuống để xem nó có rắn hay không? Ví thử bạn có làm việc đó và viên đá quý vẫn nguyên vẹn, nó cũng không vì thế mà trở nên quý hơn, còn nếu nó bị vỡ - điều có thể xảy ra - có phải là bạn mất hết không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét